灼 zhuó 灼 zhuó - - 秦 qín 观 guān
锦 jǐn 城 chéng 春 chūn 暖 nuǎn 花 huā 欲 yù 飞 fēi , , 灼 zhuó 灼 zhuó 当 dāng 庭 tíng 舞 wǔ 柘 zhè 枝 zhī 。 。
相 xiàng 公 gōng 上 shàng 客 kè 河 hé 东 dōng 秀 xiù , , 自 zì 言 yán 那 nà 得 de 傍 bàng 人 rén 知 zhī 。 。
妾 qiè 愿 yuàn 身 shēn 为 wéi 梁 liáng 上 shàng 燕 yàn , , 朝 zhāo 朝 zhāo 暮 mù 暮 mù 长 zhǎng 相 xiàng 见 jiàn 。 。
云 yún 收 shōu 月 yuè 堕 duò 海 hǎi 沉 chén 沉 chén , , 泪 lèi 满 mǎn 红 hóng 绡 xiāo 寄 jì 肠 cháng 断 duàn 。 。
灼灼。宋代。秦观。锦城春暖花欲飞,灼灼当庭舞柘枝。 相公上客河东秀,自言那得傍人知。 妾愿身为梁上燕,朝朝暮暮长相见。 云收月堕海沉沉,泪满红绡寄肠断。