爱 ài 敬 jìng 寺 sì 有 yǒu 老 lǎo 僧 sēng 尝 cháng 游 yóu 长 cháng 安 ān 言 yán 秦 qín 雍 yōng 间 jiān 事 shì 历 lì 历 lì 可 kě 听 tīng 因 yīn 赠 zèng 此 cǐ 诗 shī 兼 jiān 示 shì 同 tóng 行 háng 客 kè - - 徐 xú 铉 xuàn
白 bái 首 shǒu 栖 qī 禅 chán 者 zhě , , 尝 cháng 谈 tán 灞 bà 浐 chǎn 游 yóu 。 。
能 néng 令 lìng 过 guò 江 jiāng 客 kè , , 偏 piān 起 qǐ 失 shī 乡 xiāng 愁 chóu 。 。
室 shì 倚 yǐ 桃 táo 花 huā 崦 yān , , 门 mén 临 lín 杜 dù 若 ruò 洲 zhōu 。 。
城 chéng 中 zhōng 无 wú 此 cǐ 景 jǐng , , 将 jiāng 子 zi 剩 shèng 淹 yān 留 liú 。 。
爱敬寺有老僧尝游长安言秦雍间事历历可听因赠此诗兼示同行客。宋代。徐铉。白首栖禅者,尝谈灞浐游。 能令过江客,偏起失乡愁。 室倚桃花崦,门临杜若洲。 城中无此景,将子剩淹留。