京 jīng 使 shǐ 回 huí 自 zì 临 lín 川 chuān 得 dé 从 cóng 兄 xiōng 书 shū 寄 jì 诗 shī 依 yī 韵 yùn 和 hé - - 徐 xú 铉 xuàn
珍 zhēn 重 zhòng 还 hái 京 jīng 使 shǐ , , 殷 yīn 勤 qín 话 huà 故 gù 人 rén 。 。
别 bié 离 lí 长 zhǎng 挂 guà 梦 mèng , , 宠 chǒng 禄 lù 不 bù 关 guān 身 shēn 。 。
趣 qù 向 xiàng 今 jīn 成 chéng 道 dào , , 声 shēng 华 huá 旧 jiù 绝 jué 尘 chén 。 。
莫 mò 嗟 jiē 容 róng 鬓 bìn 老 lǎo , , 诗 shī 句 jù 逐 zhú 时 shí 新 xīn 。 。
京使回自临川得从兄书寄诗依韵和。宋代。徐铉。珍重还京使,殷勤话故人。 别离长挂梦,宠禄不关身。 趣向今成道,声华旧绝尘。 莫嗟容鬓老,诗句逐时新。