次 cì 秀 xiù 野 yě 杂 zá 诗 shī 韵 yùn 栗 lì 熟 shú - - 朱 zhū 熹 xī
树 shù 杂 zá 椅 yǐ 桐 tóng 继 jì 国 guó 风 fēng , , 莫 mò 教 jiào 林 lín 下 xià 长 zhǎng 蒿 hāo 蓬 péng 。 。
共 gòng 期 qī 秋 qiū 实 shí 充 chōng 肠 cháng 饱 bǎo , , 不 bù 羡 xiàn 春 chūn 华 huá 转 zhuǎn 眼 yǎn 空 kōng 。 。
病 bìng 起 qǐ 数 shù 升 shēng 传 chuán 药 yào 录 lù , , 晨 chén 兴 xīng 三 sān 咽 yàn 学 xué 仙 xiān 翁 wēng 。 。
樱 yīng 桃 táo 浪 làng 得 dé 银 yín 丝 sī 荐 jiàn , , 一 yī 笑 xiào 才 cái 堪 kān 发 fā 面 miàn 红 hóng 。 。
次秀野杂诗韵栗熟。宋代。朱熹。树杂椅桐继国风,莫教林下长蒿蓬。 共期秋实充肠饱,不羡春华转眼空。 病起数升传药录,晨兴三咽学仙翁。 樱桃浪得银丝荐,一笑才堪发面红。