元 yuán 范 fàn 尊 zūn 兄 xiōng 示 shì 及 jí 十 shí 梅 méi 诗 shī 风 fēng 格 gé 清 qīng 新 xīn 意 yì 寄 jì 深 shēn 远 yuǎn 吟 yín 玩 wán 累 lèi 日 rì 欲 yù 和 hé 不 bù 能 néng 昨 zuó 夕 xī 自 zì 白 bái 鹿 lù 玉 yù 涧 jiàn 归 guī 偶 ǒu 得 de 数 shù 语 yǔ 落 luò 梅 méi - - 朱 zhū 熹 xī
花 huā 开 kāi 已 yǐ 凄 qī 凉 liáng , , 花 huā 落 luò 更 gèng 愁 chóu 寂 jì 。 。
来 lái 岁 suì 烟 yān 雨 yǔ 时 shí , , 为 wéi 君 jūn 和 hé 鼎 dǐng 实 shí 。 。
元范尊兄示及十梅诗风格清新意寄深远吟玩累日欲和不能昨夕自白鹿玉涧归偶得数语落梅。宋代。朱熹。花开已凄凉,花落更愁寂。 来岁烟雨时,为君和鼎实。