崇 chóng 寿 shòu 客 kè 舍 shè 夜 yè 闻 wén 子 zǐ 规 guī 得 dé 三 sān 绝 jué 句 jù 写 xiě 呈 chéng 平 píng 父 fù 兄 xiōng 烦 fán 为 wèi 转 zhuǎn 寄 jì 彦 yàn 集 jí 兄 xiōng 及 jí 两 liǎng 县 xiàn 间 jiān 诸 zhū 亲 qīn 友 yǒu - - 朱 zhū 熹 xī
空 kōng 山 shān 初 chū 夜 yè 子 zǐ 规 guī 鸣 míng , , 静 jìng 对 duì 琴 qín 书 shū 百 bǎi 虑 lǜ 清 qīng 。 。
唤 huàn 得 dé 形 xíng 神 shén 两 liǎng 超 chāo 越 yuè , , 不 bù 知 zhī 底 dǐ 是 shì 断 duàn 肠 cháng 声 shēng 。 。
崇寿客舍夜闻子规得三绝句写呈平父兄烦为转寄彦集兄及两县间诸亲友。宋代。朱熹。空山初夜子规鸣,静对琴书百虑清。 唤得形神两超越,不知底是断肠声。