登 dēng 罗 luó 汉 hàn 峰 fēng - - 朱 zhū 熹 xī
休 xiū 暇 xiá 曹 cáo 事 shì 简 jiǎn , , 登 dēng 高 gāo 恣 zì 窥 kuī 临 lín 。 。
徜 cháng 徉 yáng 偶 ǒu 此 cǐ 地 dì , , 旷 kuàng 望 wàng 披 pī 尘 chén 襟 jīn 。 。
落 luò 日 rì 瞰 kàn 远 yuǎn 郊 jiāo , , 暮 mù 色 sè 生 shēng 寒 hán 阴 yīn 。 。
欢 huān 娱 yú 未 wèi 云 yún 已 yǐ , , 更 gèng 欲 yù 穷 qióng 幽 yōu 寻 xún 。 。
行 xíng 披 pī 茂 mào 树 shù 尽 jǐn , , 豁 huō 见 jiàn 沧 cāng 溟 míng 深 shēn 。 。
恨 hèn 无 wú 双 shuāng 飞 fēi 翼 yì , , 往 wǎng 诣 yì 蓬 péng 山 shān 岑 cén 。 。
登罗汉峰。宋代。朱熹。休暇曹事简,登高恣窥临。 徜徉偶此地,旷望披尘襟。 落日瞰远郊,暮色生寒阴。 欢娱未云已,更欲穷幽寻。 行披茂树尽,豁见沧溟深。 恨无双飞翼,往诣蓬山岑。