冬 dōng 日 rì 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 朱 zhū 熹 xī
萧 xiāo 索 suǒ 时 shí 序 xù 晚 wǎn , , 已 yǐ 复 fù 度 dù 高 gāo 秋 qiū 。 。
回 huí 涧 jiàn 白 bái 波 bō 起 qǐ , , 通 tōng 川 chuān 绛 jiàng 树 shù 稠 chóu 。 。
晨 chén 风 fēng 散 sàn 清 qīng 霜 shuāng , , 嘉 jiā 稻 dào 卷 juǎn 平 píng 畴 chóu 。 。
独 dú 怀 huái 志 zhì 士 shì 感 gǎn , , 岁 suì 事 shì 幸 xìng 将 jiāng 休 xiū 。 。
冬日二首 其一。宋代。朱熹。萧索时序晚,已复度高秋。 回涧白波起,通川绛树稠。 晨风散清霜,嘉稻卷平畴。 独怀志士感,岁事幸将休。