送 sòng 项 xiàng 判 pàn 官 guān - - 王 wáng 安 ān 石 shí
断 duàn 芦 lú 洲 zhōu 渚 zhǔ 落 luò 枫 fēng 桥 qiáo , , 渡 dù 口 kǒu 沙 shā 长 zhǎng 过 guò 午 wǔ 潮 cháo 。 。
山 shān 鸟 niǎo 自 zì 呼 hū 泥 ní 滑 huá 滑 huá , , 行 xíng 人 rén 相 xiāng 对 duì 马 mǎ 萧 xiāo 萧 xiāo 。 。
十 shí 年 nián 长 zhǎng 自 zì 青 qīng 衿 jīn 识 shí , , 千 qiān 里 lǐ 来 lái 非 fēi 白 bái 璧 bì 招 zhāo 。 。
握 wò 手 shǒu 祝 zhù 君 jūn 能 néng 强 qiáng 饭 fàn , , 华 huá 簪 zān 常 cháng 得 dé 从 cóng 鸡 jī 翘 qiào 。 。
送项判官。宋代。王安石。断芦洲渚落枫桥,渡口沙长过午潮。 山鸟自呼泥滑滑,行人相对马萧萧。 十年长自青衿识,千里来非白璧招。 握手祝君能强饭,华簪常得从鸡翘。