次 cì 韵 yùn 微 wēi 之 zhī 即 jí 席 xí - - 王 wáng 安 ān 石 shí
酿 niàng 成 chéng 吴 wú 米 mǐ 野 yě 油 yóu 囊 náng , , 却 què 爱 ài 清 qīng 谈 tán 气 qì 味 wèi 长 zhǎng 。 。
闲 xián 日 rì 有 yǒu 僧 sēng 来 lái 北 běi 阜 fù , , 平 píng 时 shí 无 wú 盗 dào 出 chū 南 nán 塘 táng 。 。
风 fēng 亭 tíng 对 duì 竹 zhú 酬 chóu 孤 gū 峭 qiào , , 雪 xuě 径 jìng 寻 xún 梅 méi 认 rèn 暗 àn 香 xiāng 。 。
江 jiāng 水 shuǐ 中 zhōng ? yīng 应 wèi 未 biàn 变 yī , , 一 bēi 杯 zhōng 终 yù 欲 jiù 就 jūn 君 cháng 尝 。 。
次韵微之即席。宋代。王安石。酿成吴米野油囊,却爱清谈气味长。 闲日有僧来北阜,平时无盗出南塘。 风亭对竹酬孤峭,雪径寻梅认暗香。 江水中?应未变,一杯终欲就君尝。