送 sòng 逊 xùn 师 shī 归 guī 舒 shū 州 zhōu - - 王 wáng 安 ān 石 shí
山 shān 川 chuān 相 xiāng 对 duì 一 yī 悲 bēi 翁 wēng , , 往 wǎng 事 shì 纷 fēn 纷 fēn 梦 mèng 寐 mèi 中 zhōng 。 。
邂 xiè 逅 hòu 故 gù 人 rén 恩 ēn 意 yì 在 zài , , 低 dī 徊 huí 今 jīn 日 rì 笑 xiào 言 yán 同 tóng 。 。
看 kàn 吹 chuī 陌 mò 上 shàng 杨 yáng 花 huā 满 mǎn , , 忽 hū 忆 yì 岩 yán 前 qián 蕙 huì 帐 zhàng 空 kōng 。 。
亦 yì 见 jiàn 桐 tóng 乡 xiāng 诸 zhū 父 fù 老 lǎo , , 为 wèi 传 chuán 衰 shuāi 飒 sà 病 bìng 春 chūn 风 fēng 。 。
送逊师归舒州。宋代。王安石。山川相对一悲翁,往事纷纷梦寐中。 邂逅故人恩意在,低徊今日笑言同。 看吹陌上杨花满,忽忆岩前蕙帐空。 亦见桐乡诸父老,为传衰飒病春风。