寄 jì 张 zhāng 谔 è 招 zhāo 张 zhāng 安 ān 国 guó 金 jīn 陵 líng 法 fǎ 曹 cáo - - 王 wáng 安 ān 石 shí
我 wǒ 老 lǎo 愿 yuàn 为 wèi 臧 zāng 丈 zhàng 人 rén , , 君 jūn 今 jīn 少 shào 壮 zhuàng 岂 qǐ 长 zhǎng 贫 pín 。 。
好 hǎo 须 xū 自 zì 致 zhì 青 qīng 冥 míng 上 shàng , , 可 kě 且 qiě 相 xiāng 从 cóng 寂 jì 寞 mò 滨 bīn 。 。
深 shēn 谷 gǔ 黄 huáng 鹂 lí 娇 jiāo 引 yǐn 子 zǐ , , 曲 qū 埼 qí 翠 cuì 碧 bì 巧 qiǎo 藏 cáng 身 shēn 。 。
寻 xún 幽 yōu 触 chù 静 jìng 还 hái 成 chéng 兴 xìng , , 何 hé 必 bì 区 qū 区 qū 九 jiǔ 陌 mò 尘 chén 。 。
寄张谔招张安国金陵法曹。宋代。王安石。我老愿为臧丈人,君今少壮岂长贫。 好须自致青冥上,可且相从寂寞滨。 深谷黄鹂娇引子,曲埼翠碧巧藏身。 寻幽触静还成兴,何必区区九陌尘。