次 cì 韵 yùn 平 píng 甫 fǔ 金 jīn 山 shān 会 huì 宿 sù 寄 jì 亲 qīn 友 yǒu - - 王 wáng 安 ān 石 shí
天 tiān 末 mò 海 hǎi 门 mén 横 héng 北 běi 固 gù , , 烟 yān 中 zhōng 沙 shā 岸 àn 似 shì 西 xī 兴 xīng 。 。
已 yǐ 无 wú 船 chuán 舫 fǎng 犹 yóu 闻 wén 笛 dí , , 远 yuǎn 有 yǒu 楼 lóu 台 tái 只 zhī 见 jiàn 灯 dēng 。 。
山 shān 月 yuè 入 rù 松 sōng 金 jīn 破 pò 碎 suì , , 江 jiāng 风 fēng 吹 chuī 水 shuǐ 雪 xuě 崩 bēng 腾 téng 。 。
飘 piāo 然 rán 欲 yù 作 zuò 乘 chéng 桴 fú 计 jì , , 一 yí 到 dào 扶 fú 桑 sāng 恨 hèn 未 wèi 能 néng 。 。
次韵平甫金山会宿寄亲友。宋代。王安石。天末海门横北固,烟中沙岸似西兴。 已无船舫犹闻笛,远有楼台只见灯。 山月入松金破碎,江风吹水雪崩腾。 飘然欲作乘桴计,一到扶桑恨未能。