怀 huái 舒 shū 州 zhōu 山 shān 水 shuǐ 呈 chéng 昌 chāng 叔 shū - - 王 wáng 安 ān 石 shí
山 shān 下 xià 飞 fēi 鸣 míng 黄 huáng 栗 lì 留 liú , , 溪 xī 边 biān 饮 yǐn 啄 zhuó 白 bái 符 fú 鸠 jiū 。 。
不 bù 知 zhī 此 cǐ 地 dì 从 cóng 君 jūn 处 chù , , 亦 yì 有 yǒu 他 tā 人 rén 继 jì 我 wǒ 不 bù 。 。
尘 chén 土 tǔ 生 shēng 涯 yá 休 xiū 荡 dàng 涤 dí , , 风 fēng 波 bō 时 shí 事 shì 只 zhǐ 飘 piāo 浮 fú 。 。
相 xiāng 看 kàn 发 fā 秃 tū 无 wú 归 guī 计 jì , , 一 yī 梦 mèng 东 dōng 南 nán 即 jí 自 zì 羞 xiū 。 。
怀舒州山水呈昌叔。宋代。王安石。山下飞鸣黄栗留,溪边饮啄白符鸠。 不知此地从君处,亦有他人继我不。 尘土生涯休荡涤,风波时事只飘浮。 相看发秃无归计,一梦东南即自羞。