法 fǎ 喜 xǐ 寺 sì - - 王 wáng 安 ān 石 shí
门 mén 前 qián 白 bái 道 dào 自 zì 萦 yíng 回 huí , , 门 mén 下 xià 青 qīng 莎 shā 间 jiān 绿 lǜ 苔 tái 。 。
杂 zá 树 shù 绕 rào 花 huā 莺 yīng 引 yǐn 去 qù , , 坏 huài 檐 yán 无 wú 幕 mù 雁 yàn 归 guī 来 lái 。 。
寂 jì 寥 liáo 谁 shuí 共 gòng 樽 zūn 前 qián 酒 jiǔ , , 牢 láo 落 luò 空 kōng 留 liú 案 àn 上 shàng 杯 bēi 。 。
我 wǒ 忆 yì 故 gù 乡 xiāng 诚 chéng 不 bù 浅 qiǎn , , 可 kě 怜 lián 鶗 tí 鴂 jué 重 zhòng 相 xiāng 催 cuī 。 。
法喜寺。宋代。王安石。门前白道自萦回,门下青莎间绿苔。 杂树绕花莺引去,坏檐无幕雁归来。 寂寥谁共樽前酒,牢落空留案上杯。 我忆故乡诚不浅,可怜鶗鴂重相催。