禁 jìn 直 zhí - - 王 wáng 安 ān 石 shí
翠 cuì 木 mù 交 jiāo 阴 yīn 覆 fù 两 liǎng 檐 yán , , 夜 yè 天 tiān 如 rú 水 shuǐ 碧 bì 湉 tián 湉 tián 。 。
帝 dì 城 chéng 风 fēng 月 yuè 看 kàn 常 cháng 好 hǎo , , 人 rén 世 shì 悲 bēi 哀 āi 老 lǎo 自 zì 添 tiān 。 。
禁直。宋代。王安石。翠木交阴覆两檐,夜天如水碧湉湉。 帝城风月看常好,人世悲哀老自添。