兴 xīng 国 guó 寺 sì - - 王 wáng 安 ān 石 shí
松 sōng 篁 huáng 不 bù 动 dòng 翠 cuì 相 xiāng 重 zhòng , , 日 rì 射 shè 流 liú 尘 chén 四 sì 散 sàn 红 hóng 。 。
地 dì 上 shàng 行 xíng 人 rén 愁 chóu 暍 yē 死 sǐ , , 那 nǎ 知 zhī 高 gāo 处 chù 有 yǒu 清 qīng 风 fēng 。 。
兴国寺。宋代。王安石。松篁不动翠相重,日射流尘四散红。 地上行人愁暍死,那知高处有清风。