昆 kūn 山 shān 慧 huì 聚 jù 寺 sì 次 cì 孟 mèng 郊 jiāo 韵 yùn - - 王 wáng 安 ān 石 shí
僧 sēng 蹊 qī 蟠 pán 青 qīng 苍 cāng , , 莓 méi 苔 tái 上 shàng 秋 qiū 床 chuáng 。 。
露 lù 翰 hàn 饥 jī 更 gèng 清 qīng , , 风 fēng 花 huā 远 yuǎn 亦 yì 香 xiāng 。 。
扫 sǎo 石 shí 出 chū 古 gǔ 色 sè , , 洗 xǐ 松 sōng 纳 nà 空 kōng 光 guāng 。 。
久 jiǔ 游 yóu 不 bù 忍 rěn 还 hái , , 迫 pò 迮 zé 冠 guān 盖 gài 场 chǎng 。 。
昆山慧聚寺次孟郊韵。宋代。王安石。僧蹊蟠青苍,莓苔上秋床。 露翰饥更清,风花远亦香。 扫石出古色,洗松纳空光。 久游不忍还,迫迮冠盖场。