自 zì 白 bái 门 mén 归 guī 望 wàng 定 dìng 林 lín 有 yǒu 寄 jì - - 王 wáng 安 ān 石 shí
蹇 jiǎn 驴 lǘ 愁 chóu 石 shí 路 lù , , 余 yú 亦 yì 倦 juàn 跻 jī 攀 pān 。 。
不 bú 见 jiàn 道 dào 人 rén 久 jiǔ , , 忽 hū 然 rán 芳 fāng 岁 suì 残 cán 。 。
朝 cháo 随 suí 云 yún 暂 zàn 出 chū , , 暮 mù 与 yǔ 鸟 niǎo 争 zhēng 还 hái 。 。
杳 yǎo 杳 yǎo 青 qīng 松 sōng 壑 hè , , 知 zhī 公 gōng 在 zài 两 liǎng 间 jiān 。 。
自白门归望定林有寄。宋代。王安石。蹇驴愁石路,余亦倦跻攀。 不见道人久,忽然芳岁残。 朝随云暂出,暮与鸟争还。 杳杳青松壑,知公在两间。