和 hé 答 dá 登 dēng 封 fēng 王 wáng 晦 huì 之 zhī 登 dēng 楼 lóu 见 jiàn 寄 jì - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
县 xiàn 楼 lóu 三 sān 十 shí 六 liù 峰 fēng 寒 hán , , 王 wáng 粲 càn 登 dēng 临 lín 独 dú 倚 yǐ 阑 lán 。 。
清 qīng 坐 zuò 一 yī 番 fān 春 chūn 雨 yǔ 歇 xiē , , 相 xiāng 思 sī 千 qiān 里 lǐ 夕 xī 阳 yáng 残 cán 。 。
诗 shī 来 lái 嗟 jiē 我 wǒ 不 bù 同 tóng 醉 zuì , , 别 bié 后 hòu 喜 xǐ 君 jūn 能 néng 自 zì 宽 kuān 。 。
举 jǔ 目 mù 尽 jǐn 妨 fáng 人 rén 作 zuò 乐 yuè , , 几 jǐ 时 shí 归 guī 得 dé 钓 diào 鲵 ní 桓 huán 。 。
和答登封王晦之登楼见寄。宋代。黄庭坚。县楼三十六峰寒,王粲登临独倚阑。 清坐一番春雨歇,相思千里夕阳残。 诗来嗟我不同醉,别后喜君能自宽。 举目尽妨人作乐,几时归得钓鲵桓。