再 zài 次 cì 韵 yùn 和 hé 吉 jí 老 lǎo - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
今 jīn 日 rì 仆 pū 姑 gū 晴 qíng 自 zì 语 yǔ , , 愁 chóu 阴 yīn 前 qián 日 rì 雪 xuě 铺 pū 床 chuáng 。 。
三 sān 冬 dōng 一 yī 雨 yǔ 禾 hé 头 tóu 湿 shī , , 百 bǎi 斛 hú 几 jǐ 痕 hén 牛 niú 领 lǐng 疮 chuāng 。 。
民 mín 欲 yù 与 yǔ 翁 wēng 归 guī 作 zuò 腊 là , , 公 gōng 方 fāng 无 wú 事 shì 可 kě 开 kāi 场 chǎng 。 。
相 xiāng 勤 qín 冻 dòng 坐 zuò 真 zhēn 成 chéng 恶 è , , 愧 kuì 我 wǒ 偷 tōu 闲 xián 饱 bǎo 太 tài 仓 cāng 。 。
再次韵和吉老。宋代。黄庭坚。今日仆姑晴自语,愁阴前日雪铺床。 三冬一雨禾头湿,百斛几痕牛领疮。 民欲与翁归作腊,公方无事可开场。 相勤冻坐真成恶,愧我偷闲饱太仓。