红 hóng 蕉 jiāo 洞 dòng 独 dú 宿 sù - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
南 nán 床 chuáng 高 gāo 卧 wò 读 dú 逍 xiāo 遥 yáo , , 真 zhēn 感 gǎn 生 shēng 来 lái 不 bù 易 yì 销 xiāo 。 。
枕 zhěn 落 luò 梦 mèng 魂 hún 飞 fēi 蛱 jiá 蝶 dié , , 灯 dēng 残 cán 风 fēng 雨 yǔ 送 sòng 芭 bā 蕉 jiāo 。 。
永 yǒng 怀 huái 玉 yù 树 shù 埋 mái 尘 chén 土 tǔ , , 何 hé 异 yì 蒙 méng 鸠 jiū 挂 guà 苇 wěi 苕 sháo 。 。
衣 yī 笐 háng 妆 zhuāng 台 tái 蛛 zhū 结 jié 网 wǎng , , 可 kě 怜 lián 无 wú 以 yǐ 永 yǒng 今 jīn 朝 zhāo 。 。
红蕉洞独宿。宋代。黄庭坚。南床高卧读逍遥,真感生来不易销。 枕落梦魂飞蛱蝶,灯残风雨送芭蕉。 永怀玉树埋尘土,何异蒙鸠挂苇苕。 衣笐妆台蛛结网,可怜无以永今朝。