醉 zuì 落 luò 魄 tuò / yī 一 hú 斛 zhū 珠 - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
陶 táo 陶 táo 兀 wù 兀 wù 。 。 醉 zuì 乡 xiāng 路 lù 远 yuǎn 归 guī 不 bù 得 dé 。 。 心 xīn 情 qíng 那 nà 似 shì 当 dāng 年 nián 日 rì 。 。 割 gē 爱 ài 金 jīn 荷 hé , , 一 yī 碗 wǎn 淡 dàn 莫 mò 托 tuō 。 。
异 yì 乡 xiāng 薪 xīn 桂 guì 炊 chuī 苍 cāng 玉 yù 。 。 摩 mā 挲 sā 经 jīng 笥 sì 须 xū 知 zhī 足 zú 。 。 明 míng 年 nián 细 xì 麦 mài 能 néng 黄 huáng 熟 shú 。 。 不 bù 管 guǎn 轻 qīng 霜 shuāng , , 点 diǎn 尽 jǐn 鬓 bìn 边 biān 绿 lǜ 。 。
醉落魄/一斛珠。宋代。黄庭坚。陶陶兀兀。醉乡路远归不得。心情那似当年日。割爱金荷,一碗淡莫托。 异乡薪桂炊苍玉。摩挲经笥须知足。明年细麦能黄熟。不管轻霜,点尽鬓边绿。