自 zì 咸 xián 平 píng 至 zhì 太 tài 康 kāng 鞍 ān 马 mǎ 间 jiān 得 dé 十 shí 小 xiǎo 诗 shī 寄 jì 怀 huái 晏 yàn 叔 shū 原 yuán 并 bìng 问 wèn 王 wáng 稚 zhì 川 chuān 行 xíng 李 lǐ 鹅 é 儿 ér 黄 huáng 似 shì 酒 jiǔ 对 duì 酒 jiǔ 爱 ài 新 xīn 鹅 é 此 cǐ 他 tā 日 rì 醉 zuì 时 shí 与 yǔ 叔 shū 原 yuán 所 suǒ 咏 yǒng 因 yīn 以 yǐ 为 wéi 韵 yùn 其 qí 九 jiǔ - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
四 sì 十 shí 垂 chuí 垂 chuí 老 lǎo , , 文 wén 章 zhāng 岂 qǐ 更 gēng 新 xīn 。 。
鼻 bí 端 duān 如 rú 可 kě 斲 zhuó , , 犹 yóu 拟 nǐ 为 wèi 挥 huī 斤 jīn 。 。
自咸平至太康鞍马间得十小诗寄怀晏叔原并问王稚川行李鹅儿黄似酒对酒爱新鹅此他日醉时与叔原所咏因以为韵 其九。宋代。黄庭坚。四十垂垂老,文章岂更新。 鼻端如可斲,犹拟为挥斤。