和 hé 子 zǐ 安 ān - - 陈 chén 曾 céng 寿 shòu
攀 pān 天 tiān 梦 mèng 醒 xǐng 事 shì 全 quán 非 fēi , , 独 dú 客 kè 飘 piāo 飖 yáo 恨 hèn 已 yǐ 微 wēi 。 。
人 rén 影 yǐng 乱 luàn 时 shí 花 huā 欲 yù 暝 míng , , 巢 cháo 痕 hén 扫 sǎo 尽 jǐn 燕 yàn 何 hé 飞 fēi 。 。
杨 yáng 悲 bēi 歧 qí 路 lù 空 kōng 成 chéng 泣 qì , , 屈 qū 访 fǎng 彭 péng 居 jū 可 kě 当 dāng 归 guī 。 。
多 duō 谢 xiè 故 gù 人 rén 情 qíng 郑 zhèng 重 zhòng , , 淹 yān 留 liú 宁 níng 抵 dǐ 寸 cùn 心 xīn 违 wéi 。 。
和子安。清代。陈曾寿。攀天梦醒事全非,独客飘飖恨已微。 人影乱时花欲暝,巢痕扫尽燕何飞。 杨悲歧路空成泣,屈访彭居可当归。 多谢故人情郑重,淹留宁抵寸心违。