云 yún 阳 yáng 寺 sì 石 shí 竹 zhú 花 huā - - 司 sī 空 kōng 曙 shǔ
一 yī 自 zì 幽 yōu 山 shān 别 bié , , 相 xiāng 逢 féng 此 cǐ 寺 sì 中 zhōng 。 。
高 gāo 低 dī 俱 jù 出 chū 叶 yè , , 深 shēn 浅 qiǎn 不 bù 分 fēn 丛 cóng 。 。
野 yě 蝶 dié 难 nán 争 zhēng 白 bái , , 庭 tíng 榴 liú 暗 àn 让 ràng 红 hóng 。 。
谁 shuí 怜 lián 芳 fāng 最 zuì 久 jiǔ , , 春 chūn 露 lù 到 dào 秋 qiū 风 fēng 。 。
云阳寺石竹花。唐代。司空曙。一自幽山别,相逢此寺中。 高低俱出叶,深浅不分丛。 野蝶难争白,庭榴暗让红。 谁怜芳最久,春露到秋风。