寄 jì 时 shí 父 fù - - 姜 jiāng 夔 kuí
迟 chí 君 jūn 日 rì 日 rì 数 shù 归 guī 程 chéng , , 到 dào 得 de 君 jūn 归 guī 我 wǒ 已 yǐ 行 xíng 。 。
一 yí 路 lù 好 hǎo 山 shān 思 sī 共 gòng 看 kàn , , 半 bàn 年 nián 有 yǒu 酒 jiǔ 不 bù 同 tóng 倾 qīng 。 。
吾 wú 侪 chái 正 zhèng 坐 zuò 清 qīng 贫 pín 累 lèi , , 各 gè 自 zì 而 ér 今 jīn 白 bái 发 fà 生 shēng 。 。
人 rén 物 wù 渺 miǎo 然 rán 须 xū 强 qiáng 饭 fàn , , 天 tiān 工 gōng 应 yīng 不 bù 负 fù 才 cái 名 míng 。 。
寄时父。宋代。姜夔。迟君日日数归程,到得君归我已行。 一路好山思共看,半年有酒不同倾。 吾侪正坐清贫累,各自而今白发生。 人物渺然须强饭,天工应不负才名。