张 zhāng 平 píng 甫 fǔ 哀 āi 挽 wǎn - - 姜 jiāng 夔 kuí
将 jiāng 军 jūn 家 jiā 世 shì 出 chū 臞 qú 儒 rú , , 合 hé 上 shàng 青 qīng 云 yún 作 zuò 计 jì 疏 shū 。 。
吴 wú 下 xià 宅 zhái 成 chéng 花 huā 未 wèi 种 zhǒng , , 湖 hú 边 biān 地 dì 吉 jí 草 cǎo 新 xīn 锄 chú 。 。
空 kōng 嗟 jiē 过 guò 隙 xì 催 cuī 人 rén 世 shì , , 赖 lài 有 yǒu 提 tí 孩 hái 读 dú 父 fù 书 shū 。 。
他 tā 日 rì 石 shí 羊 yáng 芳 fāng 草 cǎo 路 lù , , 弟 dì 兄 xiōng 来 lái 此 cǐ 一 yī 沾 zhān 裾 jū 。 。
张平甫哀挽。宋代。姜夔。将军家世出臞儒,合上青云作计疏。 吴下宅成花未种,湖边地吉草新锄。 空嗟过隙催人世,赖有提孩读父书。 他日石羊芳草路,弟兄来此一沾裾。