又 yòu 和 hé 赏 shǎng 梅 méi - - 范 fàn 仲 zhòng 淹 yān
故 gù 人 rén 为 wéi 使 shǐ 富 fù 天 tiān 才 cái , , 相 xiāng 与 yǔ 抽 chōu 毫 háo 赋 fù 早 zǎo 梅 méi 。 。
气 qì 艳 yàn 未 wèi 劳 láo 横 héng 玉 yù 笛 dí , , 风 fēng 光 guāng 先 xiān 合 hé 倒 dào 金 jīn 罍 léi 。 。
陇 lǒng 头 tóu 欲 yù 寄 jì 交 jiāo 情 qíng 远 yuǎn , , 林 lín 下 xià 初 chū 逢 féng 病 bìng 眼 yǎn 开 kāi 。 。
必 bì 若 ruò 和 hé 羹 gēng 有 yǒu 遗 yí 味 wèi , , 花 huā 王 wáng 应 yīng 亦 yì 命 mìng 公 gōng 台 tái 。 。
又和赏梅。宋代。范仲淹。故人为使富天才,相与抽毫赋早梅。 气艳未劳横玉笛,风光先合倒金罍。 陇头欲寄交情远,林下初逢病眼开。 必若和羹有遗味,花王应亦命公台。