和 hé 太 tài 傅 fù 杜 dù 相 xiàng 公 gōng 宠 chǒng 示 shì 之 zhī 作 zuò - - 欧 ōu 阳 yáng 修 xiū
平 píng 生 shēng 孤 gū 拙 zhuō 荷 hé 公 gōng 知 zhī , , 敢 gǎn 向 xiàng 公 gōng 前 qián 自 zì 炫 xuàn 诗 shī 。 。
忧 yōu 患 huàn 飘 piāo 流 liú 诚 chéng 已 yǐ 甚 shèn , , 文 wén 辞 cí 衰 shuāi 落 luò 固 gù 其 qí 宜 yí 。 。
非 fēi 高 gāo 仅 jǐn 比 bǐ 巴 bā 音 yīn 下 xià , , 少 shǎo 味 wèi 还 hái 同 tóng 鲁 lǔ 酒 jiǔ 漓 lí 。 。
两 liǎng 辱 rǔ 嘉 jiā 篇 piān 永 yǒng 为 wèi 宝 bǎo , , 岂 qǐ 惟 wéi 荣 róng 耀 yào 诧 chà 当 dāng 时 shí 。 。
和太傅杜相公宠示之作。宋代。欧阳修。平生孤拙荷公知,敢向公前自炫诗。 忧患飘流诚已甚,文辞衰落固其宜。 非高仅比巴音下,少味还同鲁酒漓。 两辱嘉篇永为宝,岂惟荣耀诧当时。