至 zhì 喜 xǐ - - 欧 ōu 阳 yáng 修 xiū
为 wèi 怜 lián 碧 bì 砌 qì 宜 yí 佳 jiā 树 shù , , 自 zì 斸 zhǔ 苍 cāng 苔 tái 选 xuǎn 绿 lǜ 丛 cóng 。 。
不 bù 向 xiàng 芳 fāng 菲 fēi 趁 chèn 开 kāi 落 luò , , 直 zhí 须 xū 霜 shuāng 雪 xuě 见 jiàn 青 qīng 葱 cōng 。 。
披 pī 条 tiáo 泫 xuàn 转 zhuǎn 清 qīng 晨 chén 露 lù , , 响 xiǎng 叶 yè 萧 xiāo 骚 sāo 半 bàn 夜 yè 风 fēng 。 。
时 shí 扫 sǎo 浓 nóng 阴 yīn 北 běi 窗 chuāng 下 xià , , 一 yī 枰 píng 闲 xián 且 qiě 伴 bàn 衰 shuāi 翁 wēng 。 。
至喜。宋代。欧阳修。为怜碧砌宜佳树,自斸苍苔选绿丛。 不向芳菲趁开落,直须霜雪见青葱。 披条泫转清晨露,响叶萧骚半夜风。 时扫浓阴北窗下,一枰闲且伴衰翁。