东 dōng 斋 zhāi 对 duì 雪 xuě 有 yǒu 怀 huái - - 欧 ōu 阳 yáng 修 xiū
东 dōng 斋 zhāi 坐 zuò 客 kè 饮 yǐn 方 fāng 豪 háo , , 谁 shuí 报 bào 风 fēng 帘 lián 雪 xuě 已 yǐ 飘 piāo 。 。
贪 tān 听 tīng 樽 zūn 前 qián 歌 gē 袅 niǎo 袅 niǎo , , 不 bù 闻 wén 窗 chuāng 外 wài 响 xiǎng 萧 xiāo 萧 xiāo 。 。
已 yǐ 怜 lián 残 cán 腊 là 催 cuī 梅 méi 蕊 ruǐ , , 更 gèng 约 yuē 新 xīn 春 chūn 探 tàn 柳 liǔ 条 tiáo 。 。
共 gòng 忆 yì 瀛 yíng 洲 zhōu 人 rén 独 dú 直 zhí , , 神 shén 仙 xiān 清 qīng 景 jǐng 正 zhèng 寥 liáo 寥 liáo 。 。
东斋对雪有怀。宋代。欧阳修。东斋坐客饮方豪,谁报风帘雪已飘。 贪听樽前歌袅袅,不闻窗外响萧萧。 已怜残腊催梅蕊,更约新春探柳条。 共忆瀛洲人独直,神仙清景正寥寥。