苏 sū 才 cái 翁 wēng 挽 wǎn 诗 shī 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 欧 ōu 阳 yáng 修 xiū
雄 xióng 心 xīn 壮 zhuàng 志 zhì 两 liǎng 峥 zhēng 嵘 róng , , 谁 shuí 谓 wèi 中 zhōng 年 nián 志 zhì 不 bù 成 chéng 。 。
零 líng 落 luò 篇 piān 章 zhāng 为 wèi 世 shì 宝 bǎo , , 平 píng 生 shēng 风 fēng 义 yì 见 jiàn 交 jiāo 情 qíng 。 。
青 qīng 松 sōng 月 yuè 下 xià 泉 quán 台 tái 路 lù , , 白 bái 草 cǎo 原 yuán 头 tóu 薤 xiè 露 lù 声 shēng 。 。
自 zì 古 gǔ 英 yīng 豪 háo 皆 jiē 若 ruò 此 cǐ , , 哭 kū 君 jūn 徒 tú 有 yǒu 泪 lèi 沾 zhān 缨 yīng 。 。
苏才翁挽诗二首其二。宋代。欧阳修。雄心壮志两峥嵘,谁谓中年志不成。 零落篇章为世宝,平生风义见交情。 青松月下泉台路,白草原头薤露声。 自古英豪皆若此,哭君徒有泪沾缨。