逸 yì 老 lǎo 亭 tíng - - 欧 ōu 阳 yáng 修 xiū
上 shàng 相 xiàng 此 cǐ 忘 wàng 荣 róng , , 怡 yí 然 rán 物 wù 外 wài 情 qíng 。 。
池 chí 光 guāng 开 kāi 小 xiǎo 幌 huǎng , , 山 shān 翠 cuì 入 rù 重 zhòng 城 chéng 。 。
野 yě 鸟 niǎo 窥 kuī 华 huá 衮 gǔn , , 春 chūn 壶 hú 劳 láo 耦 ǒu 耕 gēng 。 。
枕 zhěn 前 qián 双 shuāng 雁 yàn 没 méi , , 雨 yǔ 外 wài 一 yī 川 chuān 晴 qíng 。 。
解 jiě 组 zǔ 金 jīn 龟 guī 重 zhòng , , 调 tiáo 琴 qín 赤 chì 鲤 lǐ 惊 jīng 。 。
虽 suī 怀 huái 安 ān 石 shí 趣 qù , , 岂 qǐ 不 bù 为 wéi 苍 cāng 生 shēng 。 。
逸老亭。宋代。欧阳修。上相此忘荣,怡然物外情。 池光开小幌,山翠入重城。 野鸟窥华衮,春壶劳耦耕。 枕前双雁没,雨外一川晴。 解组金龟重,调琴赤鲤惊。 虽怀安石趣,岂不为苍生。