龙 lóng 溪 xī - - 欧 ōu 阳 yáng 修 xiū
潺 chán 潺 chán 出 chū 乱 luàn 峰 fēng , , 演 yǎn 漾 yàng 绿 lǜ 萝 luó 风 fēng 。 。
浅 qiǎn 濑 lài 寒 hán 难 nán 涉 shè , , 危 wēi 槎 chá 路 lù 不 bù 通 tōng 。 。
朝 zhāo 云 yún 起 qǐ 潭 tán 侧 cè , , 飞 fēi 雨 yǔ 遍 biàn 江 jiāng 中 zhōng 。 。
更 gèng 欲 yù 寻 xún 源 yuán 去 qù , , 山 shān 深 shēn 不 bù 可 kě 穷 qióng 。 。
龙溪。宋代。欧阳修。潺潺出乱峰,演漾绿萝风。 浅濑寒难涉,危槎路不通。 朝云起潭侧,飞雨遍江中。 更欲寻源去,山深不可穷。