即 jí 惠 huì 山 shān 煮 zhǔ 茶 chá - - 蔡 cài 襄 xiāng
此 cǐ 泉 quán 何 hé 以 yǐ 珍 zhēn , , 适 shì 与 yǔ 真 zhēn 茶 chá 遇 yù 。 。
在 zài 物 wù 两 liǎng 称 chēng 绝 jué , , 于 yú 予 yǔ 独 dú 得 de 趣 qù 。 。
鲜 xiān 香 xiāng 箸 zhù 下 xià 云 yún , , 甘 gān 滑 huá 杯 bēi 中 zhōng 露 lù 。 。
当 dāng 能 néng 变 biàn 俗 sú 骨 gǔ , , 岂 qǐ 特 tè 湔 jiān 尘 chén 虑 lǜ 。 。
昼 zhòu 静 jìng 清 qīng 风 fēng 生 shēng , , 飘 piāo 萧 xiāo 入 rù 庭 tíng 树 shù 。 。
中 zhōng 含 hán 古 gǔ 人 rén 意 yì , , 来 lái 者 zhě 庶 shù 冥 míng 悟 wù 。 。
即惠山煮茶。宋代。蔡襄。此泉何以珍,适与真茶遇。 在物两称绝,于予独得趣。 鲜香箸下云,甘滑杯中露。 当能变俗骨,岂特湔尘虑。 昼静清风生,飘萧入庭树。 中含古人意,来者庶冥悟。