别 bié 洞 dòng 庭 tíng 维 wéi 谅 liàng 上 shàng 人 rén - - 皎 jiǎo 然 rán
白 bái 云 yún 关 guān 我 wǒ 不 bù 关 guān 他 tā , , 此 cǐ 物 wù 留 liú 君 jūn 情 qíng 最 zuì 多 duō 。 。
情 qíng 着 zhe 春 chūn 风 fēng 生 shēng 橘 jú 树 shù , , 归 guī 心 xīn 不 bù 怕 pà 洞 dòng 庭 tíng 波 bō 。 。
别 洞庭维谅上人。唐代。皎然。白云关我不关他,此物留君情最多。 情着春风生橘树,归心不怕洞庭波。