易 yì 从 cóng 上 shàng 人 rén 山 shān 亭 tíng - - 林 lín 逋 bū
湖 hú 水 shuǐ 江 jiāng 湾 wān 隔 gé 数 shù 峰 fēng , , 篱 lí 门 mén 和 hé 竹 zhú 夹 jiā 西 xī 东 dōng 。 。
闲 xián 来 lái 此 cǐ 地 dì 行 xíng 无 wú 厌 yàn , , 又 yòu 共 gòng 吾 wú 庐 lú 看 kàn 不 bù 同 tóng 。 。
灵 líng 隐 yǐn 路 lù 归 guī 秋 qiū 色 sè 里 lǐ , , 招 zhāo 贤 xián 庵 ān 在 zài 鸟 niǎo 行 xíng 中 zhōng 。 。
屏 píng 风 fēng 若 ruò 欲 yù 相 xiāng 搀 chān 见 jiàn , , 合 hé 把 bǎ 巉 chán 岩 yán 与 yǔ 画 huà 工 gōng 。 。
易从上人山亭。宋代。林逋。湖水江湾隔数峰,篱门和竹夹西东。 闲来此地行无厌,又共吾庐看不同。 灵隐路归秋色里,招贤庵在鸟行中。 屏风若欲相搀见,合把巉岩与画工。