感 gǎn 旧 jiù ( ( 其 qí 四 sì ) ) - - 黄 huáng 景 jǐng 仁 rén
从 cóng 此 cǐ 音 yīn 尘 chén 各 gè 悄 qiǎo 然 rán , , 春 chūn 山 shān 如 rú 黛 dài 草 cǎo 如 rú 烟 yān 。 。
泪 lèi 添 tiān 吴 wú 苑 yuàn 三 sān 更 gēng 雨 yǔ , , 恨 hèn 惹 rě 邮 yóu 亭 tíng 一 yī 夜 yè 眠 mián 。 。
讵 jù 有 yǒu 青 qīng 鸟 niǎo 缄 jiān 别 bié 句 jù , , 聊 liáo 将 jiāng 锦 jǐn 瑟 sè 记 jì 流 liú 年 nián 。 。
他 tā 时 shí 脱 tuō 便 biàn 微 wēi 之 zhī 过 guò , , 百 bǎi 转 zhuǎn 千 qiān 回 huí 只 zhǐ 自 zì 怜 lián 。 。
感旧(其四)。清代。黄景仁。从此音尘各悄然,春山如黛草如烟。 泪添吴苑三更雨,恨惹邮亭一夜眠。 讵有青鸟缄别句,聊将锦瑟记流年。 他时脱便微之过,百转千回只自怜。