重 chóng 九 jiǔ 夜 yè 坐 zuò 偶 ǒu 成 chéng - - 黄 huáng 景 jǐng 仁 rén
香 xiāng 甜 tián 饭 fàn 饱 bǎo 粟 sù 千 qiān 房 fáng , , 病 bìng 眼 yǎn 看 kàn 花 huā 也 yě 自 zì 黄 huáng 。 。
五 wǔ 度 dù 客 kè 经 jīng 秋 qiū 九 jiǔ 月 yuè , , 一 yī 灯 dēng 人 rén 坐 zuò 古 gǔ 重 chóng 阳 yáng 。 。
霜 shuāng 虫 chóng 频 pín 诉 sù 夜 yè 寒 hán 壁 bì , , 邻 lín 树 shù 忽 hū 飘 piāo 风 fēng 过 guò 墙 qiáng 。 。
还 hái 可 kě 衰 shuāi 亲 qīn 添 tiān 笑 xiào 语 yǔ , , 恐 kǒng 惊 jīng 时 shí 节 jié 在 zài 他 tā 乡 xiāng 。 。
重九夜坐偶成。清代。黄景仁。香甜饭饱粟千房,病眼看花也自黄。 五度客经秋九月,一灯人坐古重阳。 霜虫频诉夜寒壁,邻树忽飘风过墙。 还可衰亲添笑语,恐惊时节在他乡。