登 dēng 寓 yù 楼 lóu - - 黄 huáng 景 jǐng 仁 rén
书 shū 剑 jiàn 劳 láo 劳 láo 久 jiǔ 倦 juàn 游 yóu , , 偶 ǒu 思 sī 清 qīng 啸 xiào 得 dé 高 gāo 楼 lóu 。 。
淮 huái 山 shān 中 zhōng 断 duàn 开 kāi 平 píng 楚 chǔ , , 颍 yǐng 树 shù 遥 yáo 分 fēn 见 jiàn 数 shù 州 zhōu 。 。
地 dì 僻 pì 市 shì 官 guān 偏 piān 倨 jù 傲 ào , , 年 nián 荒 huāng 关 guān 吏 lì 且 qiě 穷 qióng 愁 chóu 。 。
乡 xiāng 心 xīn 绝 jué 似 shì 胎 tāi 簪 zān 水 shuǐ , , 日 rì 夜 yè 东 dōng 南 nán 不 bù 尽 jìn 流 liú 。 。
登寓楼。清代。黄景仁。书剑劳劳久倦游,偶思清啸得高楼。 淮山中断开平楚,颍树遥分见数州。 地僻市官偏倨傲,年荒关吏且穷愁。 乡心绝似胎簪水,日夜东南不尽流。