春 chūn 感 gǎn 其 qí 一 yī - - 黄 huáng 景 jǐng 仁 rén
二 èr 月 yuè 不 bù 青 qīng 草 cǎo , , 萧 xiāo 然 rán 蓟 jì 北 běi 春 chūn 。 。
千 qiān 金 jīn 无 wú 马 mǎ 骨 gǔ , , 十 shí 丈 zhàng 是 shì 车 chē 尘 chén 。 。
气 qì 尽 jǐn 初 chū 为 wèi 客 kè , , 心 xīn 空 kōng 渐 jiàn 畏 wèi 人 rén 。 。
道 dào 穷 qióng 知 zhī 几 jǐ 辈 bèi , , 家 jiā 有 yǒu 白 bái 头 tóu 亲 qīn 。 。
春感 其一。清代。黄景仁。二月不青草,萧然蓟北春。 千金无马骨,十丈是车尘。 气尽初为客,心空渐畏人。 道穷知几辈,家有白头亲。