送 sòng 槐 huái 广 guǎng 落 luò 第 dì 归 guī 扬 yáng 州 zhōu - - 韦 wéi 应 yìng 物 wù
下 xià 第 dì 常 cháng 称 chēng 屈 qū , , 少 shào 年 nián 心 xīn 独 dú 轻 qīng 。 。
拜 bài 亲 qīn 归 guī 海 hǎi 畔 pàn , , 似 shì 舅 jiù 得 dé 诗 shī 名 míng 。 。
晚 wǎn 对 duì 青 qīng 山 shān 别 bié , , 遥 yáo 寻 xún 芳 fāng 草 cǎo 行 xíng 。 。
还 hái 期 qī 应 yīng 不 bù 远 yuǎn , , 寒 hán 露 lù 湿 shī 芜 wú 城 chéng 。 。
送槐广落第归扬州。唐代。韦应物。下第常称屈,少年心独轻。 拜亲归海畔,似舅得诗名。 晚对青山别,遥寻芳草行。 还期应不远,寒露湿芜城。