杨 yáng 林 lín 病 bìng 榻 tà 罗 luó 果 guǒ 斋 zhāi 太 tài 守 shǒu 远 yuǎn 访 fǎng - - 杨 yáng 慎 shèn
荒 huāng 店 diàn 晨 chén 炊 chuī 冷 lěng 灶 zào 烟 yān , , 忽 hū 闻 wén 五 wǔ 马 mǎ 暂 zàn 流 liú 连 lián 。 。
关 guān 山 shān 尽 jìn 是 shì 销 xiāo 魂 hún 路 lù , , 樽 zūn 酒 jiǔ 翻 fān 为 wèi 迸 bèng 泪 lèi 筵 yán 。 。
遥 yáo 想 xiǎng 生 shēng 还 huán 成 chéng 幻 huàn 梦 mèng , , 纵 zòng 令 lìng 死 sǐ 去 qù 有 yǒu 谁 shuí 怜 lián 。 。
眼 yǎn 前 qián 难 nán 缩 suō 壶 hú 中 zhōng 地 dì , , 何 hé 问 wèn 灵 líng 均 jūn 楚 chǔ 国 guó 天 tiān 。 。
杨林病榻罗果斋太守远访。明代。杨慎。荒店晨炊冷灶烟,忽闻五马暂流连。 关山尽是销魂路,樽酒翻为迸泪筵。 遥想生还成幻梦,纵令死去有谁怜。 眼前难缩壶中地,何问灵均楚国天。