泉 quán 声 shēng - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
初 chū 闻 wén 蟹 xiè 眼 yǎn 雪 xuě 花 huā 声 shēng , , 忽 hū 有 yǒu 仙 xiān 人 rén 玉 yù 佩 pèi 鸣 míng 。 。
时 shí 作 zuò 微 wēi 吟 yín 清 qīng 入 rù 骨 gǔ , , 又 yòu 成 chéng 幽 yōu 咽 yè 怨 yuàn 多 duō 情 qíng 。 。
问 wèn 知 zhī 古 gǔ 涧 jiàn 飞 fēi 泉 quán 落 luò , , 起 qǐ 看 kàn 寒 hán 泓 hóng 绕 rào 石 shí 行 xíng 。 。
欲 yù 解 jiě 尘 chén 缨 yīng 聊 liáo 一 yī 濯 zhuó , , 无 wú 尘 chén 可 kě 濯 zhuó 濯 zhuó 谁 shuí 缨 yīng 。 。
泉声。宋代。杨万里。初闻蟹眼雪花声,忽有仙人玉佩鸣。 时作微吟清入骨,又成幽咽怨多情。 问知古涧飞泉落,起看寒泓绕石行。 欲解尘缨聊一濯,无尘可濯濯谁缨。