【 yuè 越 diào 调 xiǎo 】 táo 小 hóng 桃 红 - - 白 bái 朴 pǔ
云 yún 鬟 huán 风 fēng 鬓 bìn 浅 qiǎn 梳 shū 妆 zhuāng , , 取 qǔ 次 cì 樽 zūn 前 qián 唱 chàng 。 。 比 bǐ 著 zhe 当 dāng 时 shí 江 jiāng 上 shàng , , 减 jiǎn 容 róng 光 guāng , , 故 gù 人 rén 别 bié 后 hòu 应 yīng 无 wú 恙 yàng 。 。
伤 shāng 心 xīn 留 liú 得 dé , , 软 ruǎn 金 jīn 罗 luó 袖 xiù , , 犹 yóu 带 dài 贾 jiǎ 充 chōng 香 xiāng 。 。
【越调】小桃红。元代。白朴。云鬟风鬓浅梳妆,取次樽前唱。比著当时江上,减容光,故人别后应无恙。 伤心留得,软金罗袖,犹带贾充香。