题 tí 漱 shù 玉 yù 亭 tíng 示 shì 开 kāi 先 xiān 长 zhǎng 老 lǎo 师 shī 序 xù - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
山 shān 根 gēn 玉 yù 泉 quán 仰 yǎng 面 miàn 飞 fēi , , 飞 fēi 出 chū 山 shān 顶 dǐng 却 què 下 xià 驰 chí 。 。
自 zì 从 cóng 庐 lú 阜 fù 泻 xiè 双 shuāng 练 liàn , , 至 zhì 今 jīn 银 yín 湾 wān 乾 gān 两 liǎng 支 zhī 。 。
雷 léi 声 shēng 惊 jīng 裂 liè 龙 lóng 伯 bó 眼 yǎn , , 雪 xuě 点 diǎn 溅 jiàn 湿 shī 姮 héng 娥 é 衣 yī 。 。
寄 jì 言 yán 苏 sū 二 èr 李 lǐ 十 shí 二 èr , , 莫 mò 愁 chóu 瀑 pù 布 bù 无 wú 新 xīn 诗 shī 。 。
题漱玉亭示开先长老师序。宋代。杨万里。山根玉泉仰面飞,飞出山顶却下驰。 自从庐阜泻双练,至今银湾乾两支。 雷声惊裂龙伯眼,雪点溅湿姮娥衣。 寄言苏二李十二,莫愁瀑布无新诗。