十 shí 二 èr 月 yuè 二 èr 十 shí 七 qī 日 rì 立 lì 春 chūn 夜 yè 不 bù 寐 mèi - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
冬 dōng 夜 yè 嫌 xián 长 zhǎng 只 zhǐ 望 wàng 春 chūn , , 春 chūn 宵 xiāo 又 yòu 永 yǒng 更 gèng 何 hé 言 yán 。 。
睫 jié 梢 shāo 强 qiáng 合 hé 终 zhōng 无 wú 睡 shuì , , 脚 jiǎo 底 dǐ 相 xiāng 摩 mó 也 yě 不 bù 温 wēn 。 。
竟 jìng 夕 xī 松 sōng 风 fēng 听 tīng 到 dào 晓 xiǎo , , 忽 hū 明 míng 灯 dēng 火 huǒ 看 kàn 来 lái 昏 hūn 。 。
拥 yōng 裯 chóu 却 què 起 qǐ 蒙 méng 头 tóu 坐 zuò , , 顾 gù 影 yǐng 真 zhēn 成 chéng 一 yī 病 bìng 猿 yuán 。 。
十二月二十七日立春夜不寐。宋代。杨万里。冬夜嫌长只望春,春宵又永更何言。 睫梢强合终无睡,脚底相摩也不温。 竟夕松风听到晓,忽明灯火看来昏。 拥裯却起蒙头坐,顾影真成一病猿。