明 míng 发 fā 房 fáng 溪 xī 二 èr 首 shǒu - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
青 qīng 天 tiān 白 bái 日 rì 十 shí 分 fēn 晴 qíng , , 轿 jiào 上 shàng 萧 xiāo 萧 xiāo 忽 hū 雨 yǔ 声 shēng 。 。
却 què 是 shì 松 sōng 梢 shāo 霜 shuāng 水 shuǐ 落 luò , , 雨 yǔ 声 shēng 那 nà 得 de 此 cǐ 声 shēng 清 qīng 。 。
明发房溪二首。宋代。杨万里。青天白日十分晴,轿上萧萧忽雨声。 却是松梢霜水落,雨声那得此声清。