停 tíng 帆 fān - - 赵 zhào 师 shī 秀 xiù
舟 zhōu 过 guò 梢 shāo 人 rén 屋 wū , , 停 tíng 帆 fān 去 qù 未 wèi 能 néng 。 。
野 yě 梅 méi 皆 jiē 是 shì 刺 cì , , 滩 tān 水 shuǐ 不 bù 为 wéi 冰 bīng 。 。
里 lǐ 数 shù 讹 é 难 nán 准 zhǔn , , 官 guān 称 chēng 俗 sú 可 kě 憎 zēng 。 。
欲 yù 登 dēng 岩 yán 石 shí 坐 zuò , , 有 yǒu 吏 lì 复 fù 无 wú 朋 péng 。 。
停帆。宋代。赵师秀。舟过梢人屋,停帆去未能。 野梅皆是刺,滩水不为冰。 里数讹难准,官称俗可憎。 欲登岩石坐,有吏复无朋。